Không 'ăn sương', trưng 'hàng' tại các nẻo đường 'sung sướng', nhiều
kiều nữ làng chơi bây giờ lại chọn 'điểm đậu' trong quán cà phê hay bar.
Kiều nữ “săn mồi”
Một buổi chiều cuối tuần, tôi cùng một anh bạn cùng sinh viên hẹn nhau ở
một quán cà phê tại quận Bình Thạnh, TP HCM. Nhìn bên ngoài quán, tuy
không có không gian thoáng đãng, rộng rãi theo kiểu cà phê vườn nhưng
bước qua khỏi cánh cửa được làm bằng kính, hơi lạnh phả ra ngọt ngào,
cộng thêm tiếng nhạc du dương khiến người ta có cảm giác như đang bước
vào một chốn đê mê. Anh bạn tôi vội nói nhỏ, quán này cũng được lắm,
thường có nhiều “bớm vàng” đậu ở đây để tìm… “mồi”.
Phải nói thật, ban đầu tôi không hiểu lắm những lời nói bóng gió đó, tôi
cố tình hỏi cho thật kỹ nhưng chỉ nhận được câu trả lời: lát nữa cậu sẽ
biết. Chúng tôi ngồi bàn gần cuối, xung quanh bàn có khá nhiều người
khách khác. Vừa ngồi chưa được bao lâu, có 2 cô gái ăn bận khá “mát mẻ”
và rất xinh đẹp cũng lại gần vị trí chúng tôi và ngồi xuống bàn bên
cạnh. Bản tính của một chàng trai chưa vợ, anh bạn tôi luôn hướng mắt về
các cô gái như muốn tìm một sự khám phá và bản thân các cô gái đó cũng
có những cái liếc nhìn đầy tình tứ. “Anh ơi cho em mượn tờ tạp chí” – cô
gái bên cạnh mở miệng nhờ anh bạn tôi. Sau khi đưa tờ tạp chí, cô gái
không quên đáp lại những lời cảm ơn, chào hỏi đầy hữu nghị. Ngay sau
những lời qua ý lại, hai cô gái ngỏ lời mời: “các anh qua đây ngồi chung
với tụi em cho vui”…
Không giống như
những "kiều nữ" "săn mồi" trên đường phố, gái gọi thời "mật khẩu" chọn
quán cà phê, bar làm điểm đậu. Ảnh minh họaChỉ chờ có vậy, anh bạn tôi
vội vàng kéo tôi cùng ngồi hẳn qua bàn của 2 cô gái. Qua vài giờ nói
chuyện, anh bạn tôi đã kịp xin được số điện thoại của cả 2 cô và chúng
tôi cũng có ngay một cái hẹn sẽ đi chơi tối nay với cả hai người đẹp.
Trước khi từ biệt, hai cô gái cũng không quên để lại lời nhắn nói với
theo: “nhớ alo em đêm nay nhé”.
Là một tay săn “hàng” có số và nhiều lần “mây mưa” với chính các cô gái
thuộc hạng này nên anh bạn tôi biết rõ hai chữ alo kia. Anh ta cho biết,
thực chất họ là các cô gái “làng chơi” nhưng thuộc hạng sang. Do đó, họ
thường tụ tập đến các quán cà phê sang trọng, hay bar để “săn”. “Con
mồi” của các đối tượng này là những người lắm tiền, thích của lạ. Và mỗi
lần “săn” thành công, các cô gái đều nhận tiền "bo" không dưới 1 triệu
đồng.
Ở nhiều điểm khác nhau của quận 1, 3, 5… chúng tôi bắt gặp những cô gái
tương tự, hầu hết còn tuổi đời rất trẻ. Cuộc sống của các kiều nữ này
gắn liền với các quán bar, cà phê… chìm sâu vào những cuộc “săn mồi” và
“đi khách” bất tận.
"Bẻ khoá" chân dài
Không “ăn sương” và cũng không cần “săn mồi” ngược lại các kiều nữ có số
“password -mật khẩu” lại có cách hành xử riêng. Các quý ông “săn hàng”
nào “bẻ” được khóa, những kiều nữ này mới đồng ý đi những cuộc vui bất
tận.
Thường thì người ta cho rằng, đã làm gái thì làm gì có chuyện phải gọi
đúng mật khẩu, bởi nếu họ có đi thì mới có tiền. Nhưng ở đây, như đã
thành "luật chơi" ai không biết mật khẩu, có tiền chưa chắc đã xong...
Một hôm chúng tôi ngồi nói chuyện về các cô gái làng chơi, Nguyên – một
tay săn hàng thuộc hạng sành móc điện thoại, rồi đưa ra một danh sách
hơn 10 số của các “chân dài”.
Pass của "kiều nữ"
giống như một thứ chìa khóa quái gở. Ảnh minh họa“Những cô này không
phải dễ đi với khách, nếu chưa quen thì khi nào mình gọi đúng mật khẩu
thì họ mới đi”- Nguyên nói. Như để minh chứng cho những gì mình nói,
Nguyên bấm điện thoại gọi vào số 09075…, ngay lập tức bên kia có tín
hiệu trả lời. Nhưng đáp lại câu hỏi “Đi chơi với anh đêm nay không em”
của Nguyên là một giọng nữ chanh chua “anh bị khùng à” và vội vàng cúp
máy. Nguyên lấy một điện thoại khác và tiếp tục bấm vào số máy đó. Sau
khi nhận được tín hiệu trả lời thì Nguyên nói: “Em có phải Hồng “chim
sẻ” không, đi chơi với anh nhé”. Ngay lập tức, giọng nữ chanh chua lúc
nãy đã được thay bằng lời nói ôn tồn hơn: “Anh đang ở đâu để em còn
đến”.
Thực chất những loại pass này theo Nguyên là cách để các cô gái hành
nghề. Mỗi người chọn cho mình một thứ mật khẩu riêng. Có người chọn cho
mình tên nhà nghỉ nơi thường xuyên đi khách, hoặc những câu pass liên
quan đến nghề nghiệp… Ví như cô gái tên Yên là hướng dẫn viên du lịch
thì pass “hôm nay có đi tour không em”. Cũng theo Nguyên cho biết, hầu
hết các kiều nữ này là những người có công việc hẳn hoi. Nhiều người còn
là sinh viên, thậm chí đã có chồng… nên việc gắn cho mình một pass để
tạo được sự an toàn hơn mỗi khi đi khách.
Tệ nạn mại dâm mỗi ngày càng tinh vi, chỉ cần một cuộc điện thoại đã có
thể mở ra cánh cửa tệ nạn. Còn bản thân các quý ông, hằng đêm họ vẫn đi
săn lùng thứ mật khẩu ma quái, những cuộc mây mưa với các “kiều nữ giang
hồ”… để không ít người phải trả giá đắt.